[Da thuộc] Câu chuyện về da
Người tiền sử săn bắt động vật hoang dã để kiếm thức ăn; họ lấy da từ các xác động vật chết đó để làm lều che đơn giản, quần áo hay giày dép. Việc sử dụng da động vật được ghi nhận lần đầu tiên vào thời kì đồ đá, những hình vẽ được phát hiện trong các hang động gần vùng Lerida của Tây Ban Nha đã mô tả việc sử dụng da làm quần áo. Các cuộc khai quật ở khu vực của thời kì đồ đá đã cho thấy việc sử dụng các công cụ bằng xương để cạo bỏ lông ra khỏi da.
Da sẽ nhanh chóng bị phân hủy và không sử dụng được, do vậy một phương pháp bảo quản da là cần thiết. Cách làm sơ khai nhất là phơi khô da trên mặt đất, bôi lên đó mỡ và não động vật khi chúng đã khô đi. Phương pháp này có tác dụng bảo quản và làm mềm da hạn chế. Người tiền sử cũng khám phá ra rằng khói có thể bảo quản da khi dùng chất pha chế từ vỏ, cành, lá và quả có chứa chất Tannin của một số loại cây cỏ nhất định. Có vẻ như con người lần đầu tiên khám phá cách làm da khi họ tìm thấy da động vật bị bỏ lại ở một cánh rừng ẩm ướt và da bị sạm lại một cách tự nhiên bởi các hóa chất có từ việc phân hủy lá và cây cỏ.
Phải rất lâu sau đó, việc sử dụng muối có chứa chất phèn như một chất thuộc da để tạo ra da trắng và mềm mới được khám phá. Da chứa phèn có thể được nhuộm với chất nhuộm tự nhiên từ nhiều loại cây.
Những hình vẽ và vật dụng trong các mộ cổ Ai Cập cho thấy rằng da được sử dụng làm dép, quần áo, găng tay, thùng, chai, vải liệm để chôn người chết hay thiết bị quân đội. Người Hy Lạp và La Mã cổ đại cũng sử dụng da rộng rãi và nó đã giữ vai trò công nghiệp vật liệu thô quan trọng kể từ đó. Người La Mã dùng da trên diện rộng làm giày dép, quần áo và thiết bị quân đội như khiên và yên ngựa. Khai quật các khu vực của người La Mã cổ ở Anh quốc đã thu được số lượng lớn vật dụng bằng da như giày dép và quần áo.
Việc sản xuất da được đưa vào Anh bởi quân xâm lược người La Mã, và bởi những cộng đồng tôn giáo có các thầy tăng là chuyên gia về làm da, đặc biệt là giấy da phục vụ cho mục đích viết. Người Anh cổ xưa sử dụng da cho nhiều mục đích từ làm giày dép, quần áo, túi da, cho đến các vũ khí chiến đấu. Thân tàu cổ, hay thuyền thúng, cũng được bọc bằng da.
Trải qua nhiều thế kỉ, việc sản xuất da được lan rộng nhanh chóng và vào thời kì trung cổ, hầu hết các ngôi làng đều có một xưởng thuộc da nằm trên bờ rạch hoặc sông mà họ dùng làm nguồn cung cấp nước cho quá trình sản xuất, và nguồn năng lượng cho bánh xe nước truyền động cho máy móc. Rất nhiều các xưởng thuộc da này hiện vẫn còn tồn tại, nhưng ở nhiều ngôi làng, bằng chứng còn lại duy nhất là ở tên các con phố, như Phố Tanner, Phố Park, Phố Leather.
Sưu tầm